Thursday, April 22, 2021
đi giữa mây ngàn
Monday, March 1, 2021
Thực tập không phải là diễn tập
Thực tập không phải là diễn tập
Ở đây chúng ta thường dùng chữ thực tập (practice) để diễn tả một nỗ lực rèn luyện, phát triển chánh niệm. Nhưng ta không nên hiểu theo nghĩa thông thường như đó là một sự diễn tập (rehearsal), được lặp đi lặp lại nhiều lần, để nó được thuần thục hơn, tốt hơn, hoặc có nhiều thành quả hơn.
Chánh niệm có nghĩa là ta thực sự sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại. Ở đây không có một sự thể hiện hay biểu diễn nào hết. Chỉ có chính giây phút này mà thôi. Chúng ta cũng không hề cố gắng cải thiện tình trạng, hoặc để đi về đâu cả.
Ta không cần chạy theo một tuệ giác hoặc một cảnh giới đặc biệt nào khác. Ta cũng không ép buộc mình phải trở nên vô tư, tĩnh lặng hoặc là được thanh thản. Và chắc chắn chúng ta cũng không hề đề cao một thái độ vị kỹ, hoặc chỉ biết lo nghĩ về mình.
Monday, November 4, 2019
Giới thiệu sách “Đừng lỗi hẹn với thực tại”
Wednesday, July 10, 2019
Tưởng đến tương lai
Wednesday, January 16, 2019
Ngoài hiên cốc mây
Tuesday, October 30, 2018
Bốn bài học của làm cha mẹ

Tuesday, September 18, 2018
Đâu có gì là tầm thường
Wednesday, April 11, 2018
Có hay không có một cái Tôi?
Wednesday, March 28, 2018
những dấu lặng

Wednesday, August 16, 2017
điều nghịch lý của cuộc sống
Wednesday, May 31, 2017
hãy tử tế với nhau
Tuesday, November 15, 2016
theo hoa rụng về
Tuesday, May 6, 2014
như hoa cúc giữa đồng
Bà Zenkei Blanche Hartman là một giáo thọ trụ trì thiền viện San Francisco Zen Center, thuộc dòng thiền Tào Động của thiền sư Shunryu Suzuki (tác giả quyển Thiền tâm, Sơ Tâm). Bà Hartman thường phụ trách phần trả lời cho các câu hỏi của độc giả trên một báo Phật học. Có một độc giả viết thư hỏi bà,
Sunday, April 6, 2014
Là ở nơi này

Monday, March 3, 2014
5 điều tu học căn bản
Sunday, February 16, 2014
dội trong sương mù
Monday, December 30, 2013
nguyên vẹn cuộc đời
Tôi thấy ngập ngừng trên màu lá tiếng chân tôi
Giữa một ngày mưa, tôi chợt thấy những thay đổi gọi mời
Tôi thấy chung quanh tôi một cuộc đời đang mới
Tôi thấy cuộc hội tụ nào rồi cũng vội vàng qua
Tôi thấy ngày mưa về ngang qua những phố xa
Tôi thấy những ngày quen bỗng là năm tháng lạ
Trong mỗi hoàng hôn là ấm áp một bình minh
Buổi ra đi bỗng chợt thấy đã quay về
Trong giọt nước mắt tôi thấy có tiếng cười giòn giã
Tôi thấy cuộc đời dầu chìm nổi vẫn lặng im
Vẫn lang thang theo những vết chân chim
Tôi thấy trong những tan vỡ xưa có chứa chan tình thương mới
Tôi thấy mình hạnh phúc cũng đủ vừa
Trong vạt nắng tôi thấy có những chiều mưa
Trong một áng mây trôi tôi thấy có trăm nghìn khung trời cũ
Tôi thấy cuộc đời yên giữa sóng gió lao xao
Tôi thấy dầu có ra đi cũng chẳng đến một nơi nào
Tôi thấy trong tiếng rong rêu có chiều xưa về nương náu
Ở trong tôi có mặt những nụ cười
Ý chưa khơi, lời không nói, cũng đã hiểu rồi
Dòng sông quê cũ, tôi thấy hạnh phúc ấy vẫn ngàn đời còn nguyên vẹn