Showing posts with label sinh thuc. Show all posts
Showing posts with label sinh thuc. Show all posts

Thursday, April 22, 2021

đi giữa mây ngàn

đi giữa mây ngàn


Cả ngày tìm kiếm mùa xuân
mà không thấy,
mang đôi giày cỏ lang thang khắp chốn
đi giữa mây ngàn,
theo con suối vòng quanh
Trở về nhà, ta bật cười vang
Chợt bắt gặp,
hoa mận nở hương thơm ngát
xuân ngay đó trên mỗi đầu cành
bao giờ cũng là hoàn hảo

Searching for spring all day,
I never saw it,
straw sandals treading everywhere
among the clouds, along the bank.
Coming home, I laughed, catching
the plum blossoms’ scent:
spring at each branch tip,
already perfect.

Monday, March 1, 2021

Thực tập không phải là diễn tập

 Thực tập không phải là diễn tập


Ở đây chúng ta thường dùng chữ thực tập (practice) để diễn tả một nỗ lực rèn luyện, phát triển chánh niệm. Nhưng ta không nên hiểu theo nghĩa thông thường như đó là một sự diễn tập (rehearsal), được lặp đi lặp lại nhiều lần, để nó được thuần thục hơn, tốt hơn, hoặc có nhiều thành quả hơn.

Chánh niệm có nghĩa là ta thực sự sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại. Ở đây không có một sự thể hiện hay biểu diễn nào hết. Chỉ có chính giây phút này mà thôi. Chúng ta cũng không hề cố gắng cải thiện tình trạng, hoặc để đi về đâu cả. 

    Ta không cần chạy theo một tuệ giác hoặc một cảnh giới đặc biệt nào khác. Ta cũng không ép buộc mình phải trở nên vô tư, tĩnh lặng hoặc là được thanh thản. Và chắc chắn chúng ta cũng không hề đề cao một thái độ vị kỹ, hoặc chỉ biết lo nghĩ về mình.

Monday, November 4, 2019

Giới thiệu sách “Đừng lỗi hẹn với thực tại”

Giới thiệu sách “Đừng lỗi hẹn với thực tại”




Tác Gi: Nguyn Duy Nhiên
S trang: 184
Phát Hành: Nhà Sách Phương Nam

Trong quyển “Đừng lỗi hẹn với thực tại” tác giả chia sẻ, “Chúng ta trở về với hiện tại không phải để đi tìm hạnh phúc, mà là để tiếp xúc lại với những gì đang có mặt. Vì hễ ta còn tìm kiếm và mong cầu thì ta sẽ không bao giờ gặp. Chúng ta lỡ hẹn với giây phút hiện tại này không phải vì mình chần chờ, do dự, mà phần lớn cũng tại vì ta cố gắng và mong cầu quá đi thôi.”

Wednesday, July 10, 2019

Tưởng đến tương lai

Tưởng đến tương lai

Tôi thấy, chúng ta cũng dễ hiểu lầm rằng, sống trong hiện tại có nghĩa là chúng ta không được phép nghĩ về quá khứ hoặc tưởng tới tương lai của mình. Thật ra thì ta có quyền nghĩ về quá khứ và tưởng đến tương lai của mình chứ! Nhưng nó phải dựa trên thực tại này, một sự thật, và đừng để cho mình bị quyến luyến và ràng buộc vào kết quả của chúng. Trong kinh Người Biết Sống Một Mình Phật có giảng về việc này

Wednesday, January 16, 2019

Ngoài hiên cốc mây

Ngoài hiên cốc mây

Tôi đứng ngoài hiên cốc, nhìn xuống phía dưới kia là một thung lũng rộng, mênh mông đất trời.  Xa xa là những cánh đồng cỏ xanh vàng trải dài tít đến tận bìa rừng.  Sáng nay trời không có sương mù, tôi có thể nhìn được những làn mây trắng mỏng vướng ngang các ngọn đồi chập chùng ở cuối chân trời.  Đứng đây nhìn xuống, tôi thấy một không gian thênh thang xanh mát.  Xa xa, có một xóm nhà vách đá, mái ngói đỏ nằm xinh xắn giữa một cánh đồng cỏ ngút ngàn.

Tuesday, October 30, 2018

Bốn bài học của làm cha mẹ

Bốn bài học của làm cha mẹ

Còn vài hôm nữa thôi là ngày đầu của mùa Xuân, vậy mà sáng nay thức dậy nhìn ra cửa thấy tuyết phủ dày, trắng xóa ngoài sân.  Khu rừng nhỏ cạnh nhà với những thân cây đen in trên nền trời xám, cành khô đan nhau phủ dày một lớp tuyết trắng. Tôi pha một tách cà phê, ngồi bên chiếc bàn viết nhỏ có vài chậu cây xanh, cạnh cửa sổ, bên ngoài là tuyết.

Tuesday, September 18, 2018

Đâu có gì là tầm thường

Đâu có gì là tầm thường

Bạn biết không, chúng ta đâu cần phải giàu có, hoặc là vua chúa mới có thể hưởng được hạnh phúc với những cái sang đẹp, cao quý của cuộc đời.
    Có lần, tôi đọc một bức thư của văn hào Pháp Marcel Proust viết gởi cho một anh thanh niên trẻ nhà nghèo.  Ông ta tưởng tượng ra chàng thanh niên ấy ở trong một căn gác nhỏ chật hẹp, sống một đời rất tầm thường. Anh ta ngồi một mình trong bóng tối, bên cửa sổ, mơ tưởng đến những cuộc sống xa hoa của xã hội Paris thời ấy, với những buổi tiệc linh đình, với những lâu đài tráng lệ, những buổi dạ vũ thâu đêm...

Wednesday, April 11, 2018

Có hay không có một cái Tôi?

Có hay không có một cái Tôi?

Đức Phật thường rất thận trọng mỗi khi ngài trả lời cho ai một điều gì, phương cách trả lời của Phật là làm sao giúp cho người nghe được giác ngộ.
    Có những câu hỏi Phật trả lời chung cho tất cả, nếu đó là một vấn đề phổ quát có thể áp dụng cho mọi người.  Có những câu Phật trả lời bằng cách phân tích, định nghĩa những danh tự rõ ràng, trước khi Ngài giải thích. Cũng có những trường hợp Phật giải đáp bằng cách đặt câu hỏi ngược lại, để làm sáng tỏ vấn đề trong tâm của người hỏi.

Wednesday, March 28, 2018

những dấu lặng

những dấu lặng

Chúng ta thường nghĩ rằng một người thành công, hay là một người có ích cho đời là một người rất bận rộn. Người ta thường nói thì giờ là vàng bạc, vì vậy lúc nào ta cũng phải biết tận dụng thi giờ của mình, không được hoang phí.  Nhưng có một nhà văn Trung Hoa, ông Lâm Ngữ Đường, nói rằng, "Thì giờ có ích lợi nhất khi nó không bị bắt dùng vào một việc gì hết. Thì giờ cũng được ví như khoảng trống trong một căn phòng."  Khoảng trống ấy đâu có sử dụng cho việc gì đâu, nhưng nó rất là cần thiết.

Wednesday, August 16, 2017

điều nghịch lý của cuộc sống

điều nghịch lý của cuộc sống

Có câu truyện về một người cưỡi một con ngựa đang phi như bay trên đường.  Khi anh và con ngựa chạy ngang qua một khu phố, có vài người đứng bên đường thấy vậy gọi với theo, "Anh kia có việc gì phải đi đâu mà vội vã thế?" Anh ta ngoái đầu lại và nói lớn, "Tôi cũng không biết nữa, hỏi con ngựa kìa!"  Sự tiến bộ trong xả hội của chúng ta ngày nay cũng được ví giống như con ngựa trong câu truyện ấy, chúng ta đang phi như bay nhưng có biết mình đang đi về đâu chăng?
    Theo tôi nghĩ thì những phát minh, sáng tạo mới của khoa học giúp cho cuộc đời bớt đi những tật bệnh, làm vơi bớt khổ đau là một điều rất tuyệt vời và vô cùng quý báu cho nhân loại. Nhưng chúng ta cũng đừng quên đi những nguyên nhân sâu xa của khổ đau.

Wednesday, May 31, 2017

hãy tử tế với nhau

hãy tử tế với nhau.

Có lần đức Đạt Lai Lạt Ma chia sẻ, "Nếu ta có một tôn giáo thì rất tốt. Nhưng thật ra nếu như không có tôn giáo chúng ta cũng vẫn có thể tồn tại và tự xoay xở được. Còn nếu như không có tình người thì chúng ta sẽ không thể nào tồn tại. Bản chất của mọi tôn giáo chính là từ tâm (good heart). Đôi khi tôi cũng gọi tình thương và lòng tử tế là tôn giáo của tôi."
    Tôi nghĩ, có lẽ cuộc đời này đang cần hơn bao giờ hết những người với một tâm trong lành. Chúng ta đang có rất nhiều những phương pháp tu học rất hay, nhưng nếu như đó chỉ là một phương tiện chỉ để làm đẹp cho cái tôi của mình, thiếu tình thương và lòng tử tế, a good heart, thì như đức Đạt Lai Lạt Ma nói, "chúng ta sẽ không thể nào tồn tại được"!

Tuesday, November 15, 2016

theo hoa rụng về

theo hoa rụng về

Có một lần thiền sư Trường Sa đi dạo chơi trong núi trở về trể.  Khi Ông về đến thiền viện, vị thủ tọa đứng chờ hỏi, “Thưa Thầy đi đâu về, tăng chúng đang chờ Thầy?”  Trường Sa đáp, “Ta đi dạo trong núi chơi.”
    Vị thủ tọa hỏi, “Đến chỗ nào Thầy mới trở về?”  Ông đáp, “Những hoa anh đào trong rừng rất đẹp, trong khi bước theo ngắm nhìn, chúng dẫn ta đi vào thật sâu trong núi. Và có những hoa bồ công anh, và đóa hoa dại ba lá nở rộ trên cỏ, với những cánh bướm bay vờn bên trên, và trong khi say mê nhìn ngắm chúng, ta chợt thấy được con đường quay trở về nhà.” Thủy tùy phương thảo khứ, Hựu trục lạc hoa hồi.

Tuesday, May 6, 2014

như hoa cúc giữa đồng

như hoa cúc giữa đồng

Bà Zenkei Blanche Hartman là một giáo thọ trụ trì thiền viện San Francisco Zen Center, thuộc dòng thiền Tào Động của thiền sư Shunryu Suzuki (tác giả quyển Thiền tâm, Sơ Tâm).  Bà Hartman thường phụ trách phần trả lời cho các câu hỏi của độc giả trên một báo Phật học.  Có một độc giả viết thư hỏi bà,

Sunday, April 6, 2014

Là ở nơi này

là ở nơi này

Văn hào Leo Tolstoy có kể một câu truyện về hai người bạn già.  Efim là một người giàu có và có một đời sống rất gương mẫu, ông không uống rượu, không bao giờ nói dối và được mọi người trong làng kính trọng.  Và ngược lại, bạn của ông, Elisha thì có một cuộc sống tạm đủ, thỉnh thoảng ông uống rượu, và hay ưa thích ca hát, vui chơi với bạn bè.
Một ngày nọ, hai người bạn rủ nhau cùng đi hành hương về nơi Thánh địa.  Trên đường đi, Elisha mệt và khát nước nên bảo người bạn của mình hãy cứ đi trước, ông muốn ghé vào ngôi làng gần đó để xin nước uống, rồi sẽ bắt kịp theo sau.

Monday, March 3, 2014

5 điều tu học căn bản

5 điều tu học căn bản

Trong sự tu tập, ta hãy thực tập với những gì đang xảy ra với chính ta ngay trong giây phút này, với tư tưởng, cảm xúc của mình, với ngay cả những bất an của mình.  Nó có nghĩa là ta hãy thực tập bằng con người thật của chính mình, ngay nơi đây, trong giây phút này.  Và đó mới thật sự là một công phu chân thật.
Và năm điều sau đây có thể giúp chúng ta thực hiện được việc ấy:

Sunday, February 16, 2014

dội trong sương mù

dội trong sương mù

Trong những ngày tháng sống một mình ở hồ Walden, ông Thoreau kể rằng ông có thể nghe được tiếng những cây bắp đang dần lớn lên trong đêm, nghe được âm thanh của bốn mùa tiếp nối nhau đi ngang qua…  Tôi nghĩ, nếu như chúng ta biết trở về với sự rỗng lặng trong sáng của mình, ta cũng có thể lắng nghe được tiếng sỏi dưới mỗi bước chân ta đi, âm vang của những hạnh phúc lẫn muộn phiền, hay tiếng của những bông tuyết bồng bềnh rơi trên áo. Giữa một thực tại thinh lặng tự nhiên của sự sống.

Monday, December 30, 2013

nguyên vẹn cuộc đời

nguyên vn cuộc đời
    

Sáng nay thức dậy, tôi thấy trên đầu mình có mặt trời
Tôi thấy ngập ngừng trên màu lá tiếng chân tôi
Giữa một ngày mưa, tôi chợt thấy những thay đổi gọi mời
Tôi thấy chung quanh tôi một cuộc đời đang mới

Tôi thấy nắng đong đưa trong trăm ngàn màu lá
Tôi thấy cuộc hội tụ nào rồi cũng vội vàng qua
Tôi thấy ngày mưa về ngang qua những phố xa
Tôi thấy những ngày quen bỗng là năm tháng lạ

Tôi thấy trong mỗi cuộc chia ly là một lần hội ngộ
Trong mỗi hoàng hôn là ấm áp một bình minh
Buổi ra đi bỗng chợt thấy đã quay về
Trong giọt nước mắt tôi thấy có tiếng cười giòn giã

Tôi thấy trong khổ đau xưa có chút gì ngọt lịm
Tôi thấy cuộc đời dầu chìm nổi vẫn lặng im
Vẫn lang thang theo những vết chân chim
Tôi thấy trong những tan vỡ xưa có chứa chan tình thương mới

Tôi thấy tôi đổi thay trong những người bạn xưa
Tôi thấy mình hạnh phúc cũng đủ vừa
Trong vạt nắng tôi thấy có những chiều mưa
Trong một áng mây trôi tôi thấy có trăm nghìn khung trời cũ

Tôi thấy bạn bè gần gũi hơn sau lần vẫy tay chào
Tôi thấy cuộc đời yên giữa sóng gió lao xao
Tôi thấy dầu có ra đi cũng chẳng đến một nơi nào
Tôi thấy trong tiếng rong rêu có chiều xưa về nương náu

Buổi sáng nay tôi thấy có mặt trời
Ở trong tôi có mặt những nụ cười
Ý chưa khơi, lời không nói, cũng đã hiểu rồi
Dòng sông quê cũ, tôi thấy hạnh phúc ấy vẫn ngàn đời còn nguyên vẹn

Nguyễn Duy Nhiên


free hit counter

Saturday, December 7, 2013

sống với từ tâm

sống với từ tâm

Có một anh chàng rất yêu nghệ thuật, nhất là tranh vẽ.  Một ngày nọ anh đứng trên một bờ đá, nhìn xuống phía dưới là bãi biển cát trắng.  Xa xa, anh thấy có một người đàn ông đang cắm cúi vẽ một bức tranh trên cát.  Người ấy vẽ hình của một gương mặt, nhưng với một cái nhìn lập thể, như là nó được nhìn dưới nhiều góc cạnh khác nhau, cùng một lúc.  Giống như là tranh vẽ của Picasso! 

Sunday, December 1, 2013

Nắm giữ để làm gì?

Nắm giữ để làm gì?

Có lần, thiền sư Nan-in tiếp một vị giáo sư đại học đến để tham vấn về Thiền.  Nan-in rót trà mời khách, ông rót đầy tách của vị giáo sư, và cứ tiếp tục rót thêm.  Vị giáo sư nhìn trà tràn ra ngoài cho đến lúc ông không nhịn được nữa, “Thưa Ngài tách trà đã đầy tràn ra ngoài rồi, không còn thêm được nữa!”  “Như là tách trà này,” Nan-in nói, “nếu ông đã có đầy ý niệm và thành kiến rồi, làm sao tôi có thể chỉ gì thêm cho ông nữa.  Ông hãy đổ sạch tách của ông đi!