Wednesday, November 28, 2018

Một thái độ rộng mở

Một thái độ rộng mở

Rộng mở trong cuộc sống
Cuộc sống bao giờ cũng biến đổi và có nhiều những bất ngờ, chúng ta hãy tiếp xử bằng một thái độ rộng mở. Hãy giữ cho lòng mình được rộng mở và mềm dịu. Sự mềm dịu là thái độ của một tâm từ, biết chấp nhận và thứ tha. Đừng bao giờ khó khăn với mình quá. Một cái thấy rộng mở với sự kham nhẫn, giúp ta tiếp tục vững chãi và khéo léo bước tới. Thái độ ấy giúp ta biết sẵn sàng tiếp nhận, không sợ hãi, và có thể xử lý được những khó khăn và bất ngờ của cuộc sống.

Thursday, November 22, 2018

nuôi dưỡng một bình yên

nuôi dưỡng một bình yên


Ngày hôm nay, trời nắng trôi về trong một không gian xanh lơ, nằm im trên một cụm mây trắng. Sáng nay, tôi thấy thiếu bình yên, nhưng ngoài kia cửa sổ, chim vẫn hót ca, mặt trời vẫn ươm hong những hạt sương trên một chiếc lá xanh. Tôi biết sự có mặt của những muộn phiền, trôi dạt về từ những khổ đau từ vô thủy. Có một giọt nắng đong đưa trên chiếc lá, rơi xuống đất vụn vỡ thành những mảnh thủy tinh nho nhỏ. Tôi đem muộn phiền ra hong khô dưới trời, cho gió nhẹ thổi tan làm cát bụi đi luân hồi trong vũ trụ.

Tuesday, November 20, 2018

Hạt Mầm Nắng

Mình rất hay đọc bài của chú Nguyễn Duy Nhiên, vì lý do lời văn của chú rất giản dị, nhẹ nhàng và cái thấy của chú cực kỳ đẹp, chỉ có những người an lạc mới có thể viết được những lời văn dung dị và đẹp đến như thế thôi.
    Có một vài ngày mình cứ đọc đi đọc lại bài viết này "Hạt giống Mặt trời",mình ấn tượng với cái tên, và cảm được thứ ánh sáng diệu kỳ từ cái tên đó. Cái thấy của mỗi người khác nhau, ảnh hưởng do hoàn cảnh và cũng do việc tu tập, cho nên từ cùng một lời văn mỗi người sẽ cảm nó theo cách khác nhau.

Thursday, November 15, 2018

hạt giống mặt trời

hạt giống mặt trời

Đa số chúng ta bước chân vào con đường tu học là vì muốn tìm một sự giải thoát nào đó, có thể là để chuyển hóa những khó khăn, khổ đau, hay có được một sự an lạc. Nhưng thật ra, theo lời Phật dạy, thì những việc ấy chỉ là vấn đề phụ thuộc, có được một cái thấy sáng tỏ và như thực mới là điều quan trọng, còn vấn đề giải thoát hay chuyển hóa khổ đau chỉ là việc xảy ra theo luật tự nhiên. Như khi mặt trời mọc thì bình minh cũng sẽ xuất hiện thôi. Đức Phật gọi cái thấy như thực đó là chánh kiến.

Tuesday, November 13, 2018

Hãy ôm trọn...

“Hãy ôm trọn những khổ đau, tăm tối của cõi ta bà này, cùng với những hạnh phúc, bình an của cuộc đời. Đừng sợ hãi, đừng phân biệt ! Người dũng sĩ làm được chuyện ấy mới có khả năng thưởng thức được trọn vẹn hương vị của tách trà. Mỗi khi nâng lên một tách trà trong hai tay, tôi thấy bốn mùa về thật bình yên.”
Chú Duy Nhiên ơi,
Trong một buổi chiều “phi thường”, bỗng nhiên cháu cũng thấy được rằng mình không cần phải làm gì thêm nữa. Không có sự tìm kiếm, mong cầu và tạo tác của cái Tôi này cần có kết quả nữa, cho dù nó có là một sự đấu tranh cho Thiện pháp hay không. Vậy mà suốt bao nhiêu năm đọc sách chú, cháu cứ nghĩ mình đã hiểu từ lâu!
Dù rằng, biết những gì tiếp nối là cả một sự công phu không hề dễ dàng để nuôi dưỡng cái thấy này, thì những “núi Thái Sơn” trên vai đã được đặt xuống, xếp ngay ngắn bên vệ đường. Chú ơi, ngày xưa Ngài Angulimala cũng dừng lại “sấm sét” như vậy có phải không ?
Con ngựa bất kham này luôn thấy mình là một kẻ tràn ngập may mắn. Dù vô minh si ám che khuất cả bầu trời, thì Pháp vẫn hộ trì và dẫn một lối đi riêng !
“Về thắp hương thư phòng
Ngồi bên làn khói toả
Con thỉnh Phật uống trà ...”
Hương Nguyễn

free hit counter

Tuesday, October 30, 2018

Bốn bài học của làm cha mẹ

Bốn bài học của làm cha mẹ

Còn vài hôm nữa thôi là ngày đầu của mùa Xuân, vậy mà sáng nay thức dậy nhìn ra cửa thấy tuyết phủ dày, trắng xóa ngoài sân.  Khu rừng nhỏ cạnh nhà với những thân cây đen in trên nền trời xám, cành khô đan nhau phủ dày một lớp tuyết trắng. Tôi pha một tách cà phê, ngồi bên chiếc bàn viết nhỏ có vài chậu cây xanh, cạnh cửa sổ, bên ngoài là tuyết.

Tuesday, October 23, 2018

Bạn ảo mà rất thật...

Bạn ảo mà rất thật...

Tình cờ được đọc lại bài viết của chị Kim Cúc với tựa đề "Bạn ảo mà rất thật" đăng trên trang nhà Hoằng Pháp Online. Những chia sẻ của chị như một tách trà thơm đầy đạo vị rót cho nhau, từ một người bạn xưa cũ. Bình an và Ấm cúng. Nuôi dưỡng một bình yên. 
--- oOo ---
Mình đã mỉm cười một mình khi đọc những lời của anh từ một trang mạng ảo - bài Internet và Quyển Sách. Vâng. Thế giới ngày nay với mạng ảo điệp điệp trùng trùng. Mình cũng mê Internet lắm nhưng rất may còn biết tự control để sắp xếp dành thời gian cho những việc khác trong từng ngày của một đời. Đi bộ. Làm vườn. Nấu cơm. Tụng Kinh. Hít thở.  Chụp hình.  Ngắm một bông hoa mới nở trước sân. Một áng mây bay ngang. Nghe tiếng chim hót trên hàng cây.  Và cả đọc sách nữa chứ nhỉ.

Wednesday, October 17, 2018

Chớ tìm non...

Chúng ta thường có những ngày tu học với các chủ đề: Khoá tu an lạc, Bước chân thảnh thơi, Một ngày sống hạnh phúc, Cuối tuần tĩnh lặng... Đó là những đề tài rất hay và nhiều hữu ích trên con đường tu học.  Nhưng tôi nghĩ, có lẽ rồi một ngày mình cũng sẽ có được những khoá tu với tựa đề như là Hãy có mặt với thực tại như là, Cứ để mây bay, Mưa rơi cứ rơi đi, Còn nương tựa thì còn dao động, bạn hả...


Vì đôi khi mầu núi và mầu biển cũng giống như nhau...






free hit counter

Tuesday, September 25, 2018

mắt mở vẫn say nồng

mắt mở vẫn say nồng

mắt mở vẫn say nồng from Phap Than on Vimeo.

Có thể rồi ngày sẽ lặng.  Tôi nghĩ vậy.  Vì cuộc đời phải có bốn mùa. Như hôm nay tôi đứng im nhìn mặt trời loáng thoáng trên sóng nước lăn tăn. Tôi ngồi dưới một tàng cây xanh, lá với nắng xôn xao trên đầu. Thảm cỏ xanh chạy dài xuống tận cuối đồi.
    Tôi có những nỗi suy tư, muộn phiền và muốn nắm tay nhau đi cho cuộc đời trở lại lặng yên.  Cho tôi một lần làm thơ. Những bài thơ năm chữ, rơi như những hạt mưa xuống ướt cuộc đời.  Thật trong và thật đơn sơ.  Nhẹ hơn mây, theo gió bay đi phiêu du ngàn trùng xa về nơi biển khơi, khe núi.
    Ở một nơi ta về, cuộc đời có xanh không?  Có những con đường trải vàng lá thu, phủ ánh hoàng hôn không?  Có những đêm trăng tỏ không? Có mặt trời bình minh lóng lánh trong những hạt sương trên tờ lá xanh không?  Tôi muốn nằm xuống êm êm, ngủ vùi cho đến hết một mùa. Đừng đánh thức tôi dậy bạn nhé, dẫu trời đã vào xuân.
    Con đường đi nhỏ có trải những viên sỏi trắng, lạo xạo dưới chân. Bạn nghe có nhớ gì không?  Cái thuở ấy, trưa nắng cháy, không một tờ lá động đậy, chúng mình rủ nhau ra rừng bắt bướm.  Những cánh bướm vàng đen, tím, đỏ.  Người ta đem về ép khô, bảo là đẹp.
    Đôi khi có những hạnh phúc mà mình không chạm đến được.  Nó sẽ vở tan.  Vì chúng ta đều cũng chỉ là những con người.  Thôi thì hãy ngồi yên, nghe tiếng suối chảy, tiếng thủy tinh trong như tiếng nắng.  Ai lại còn có những ai trong ngày tháng.
    Trời trưa nay nắng, nhớ trưa quê mình bên giòng sông nước đục phù sa quê nội.  Tuổi thơ thả theo cánh diều bay cao trên những cánh đồng, trên ruộng lúa, có nước bùn, có con trâu đen...
    Trở về ngày ấy có vài chiếc cốc nhỏ đơn sơ, bãi cỏ xanh và một niềm mơ ước.  Giấc mơ ấy vẫn còn thả bay cao, ngủ yên trong mây, trôi trong gió.  
    Tôi muốn vào thăm một ngôi chùa cổ.  Tôi muốn leo lên những bậc thềm cao đứng nhìn xuống một thung lũng đầy gió lộng.  Tôi muốn vào thiền đường trong một buổi sáng sớm, ngồi quấn mình trong chăn như một con tằm nằm trong kén ươm mơ một hạnh phúc.  Tôi muốn nhặt một lá bồ đề ép vào trang kinh cũ.  
    Tôi muốn xách một thùng nước làm bằng gỗ trong một ngôi chùa cổ.  Tôi muốn thấy núi không phải là núi và sông không phải là sông. Tôi muốn thấy núi cũng chỉ là núi và sông cũng chỉ là sông.
    Tôi muốn gom vũ trụ, góp thời gian cất vào trong hạt bụi bay giữa không gian.  Tôi muốn đọc một bài thơ thiền bình dị:
Mưa tạnh, khe núi tĩnh
Ngủ mát dưới rừng phong
Nhìn lại cõi nhân thế
Mắt mở vẫn say nồng.
Tôi muốn đi, đứng, nằm, ngồi thong thả trong trời đất, như một chiếc lá vàng chín rơi trên một ao nước tĩnh lặng giữa rừng thu - nhẹ như bóng mây trong khe núi.
    Ngày mai trời có lỡ mưa xin nhớ che đầu, lỡ ướt tóc nhau rồi, cuộc đời sẽ nhuốm bệnh. Ta hãy nắm lấy tay nhau cho nghe đời ấm áp.  
    Cuộc đời này tôi sẽ gom lại trong chiếc chiếu ngồi thiền và đem phơi dưới nắng. Chuyện vô thường. Chỉ có một ngày mưa thôi.  Đời chắc sẽ không làm gì để cho ta ướt át mãi đến thiên thu...
nguyn duy nhiên

free hit counter

Tuesday, September 18, 2018

Đâu có gì là tầm thường

Đâu có gì là tầm thường

Bạn biết không, chúng ta đâu cần phải giàu có, hoặc là vua chúa mới có thể hưởng được hạnh phúc với những cái sang đẹp, cao quý của cuộc đời.
    Có lần, tôi đọc một bức thư của văn hào Pháp Marcel Proust viết gởi cho một anh thanh niên trẻ nhà nghèo.  Ông ta tưởng tượng ra chàng thanh niên ấy ở trong một căn gác nhỏ chật hẹp, sống một đời rất tầm thường. Anh ta ngồi một mình trong bóng tối, bên cửa sổ, mơ tưởng đến những cuộc sống xa hoa của xã hội Paris thời ấy, với những buổi tiệc linh đình, với những lâu đài tráng lệ, những buổi dạ vũ thâu đêm...

Tuesday, July 24, 2018

Sách Mới: Trên Núi Chớ Tìm Non

Giới thiệu Sách: Trên Núi Chớ Tìm Non

Nguyễn Duy Nhiên
Nhà xuất bản Sách Phương Nam
Số trang 285


Tập sách nhỏ này là tập hợp của những bài viết ngắn, chia sẻ về những trải nghiệm thiền tập. Chúng là những kinh nghiệm, những đoạn văn, mẩu truyện, cảm nghĩ, có liên quan đến thiền tập, giới thiệu cho chúng ta một lối sống hạnh phúc, tự do.

Wednesday, April 25, 2018

vô hành

Vô hành

Trong thiền tập chúng ta thường nghe nói về vô hành (non-doing). Nhưng chúng ta cũng có thể dễ hiểu lầm rằng vô hành cũng là một thái độ thụ động, ngồi yên, không làm gì hết. Trong quyển “Nơi ấy cũng là bây giờ và ở đây”, ông Jon Kabbat-Zinn có những chia sẻ như sau về sự thể hiện của một thái độ Vô hành.
Nương theo lẽ tự nhiên
Vô hành, không-làm-gì, là nền tảng của sự tinh thông trong bất cứ một công việc nào. Thiên Dưỡng Sinh Chủ trong Nam Hoa Kinh có kể câu truyện như sau:
Bào Đinh mổ bò cho Văn Huệ Quân.
    Lúc ra thịt, điệu bộ của tay động, của vai đưa, của chân đạp, của gối chạm, tiếng da xương lìa nhau, tiếng dao cạo cắt đều trúng cung bực, hợp với điệu múa Tang-Lâm, với bài nhạc Kinh Thủ.

Wednesday, April 11, 2018

Có hay không có một cái Tôi?

Có hay không có một cái Tôi?

Đức Phật thường rất thận trọng mỗi khi ngài trả lời cho ai một điều gì, phương cách trả lời của Phật là làm sao giúp cho người nghe được giác ngộ.
    Có những câu hỏi Phật trả lời chung cho tất cả, nếu đó là một vấn đề phổ quát có thể áp dụng cho mọi người.  Có những câu Phật trả lời bằng cách phân tích, định nghĩa những danh tự rõ ràng, trước khi Ngài giải thích. Cũng có những trường hợp Phật giải đáp bằng cách đặt câu hỏi ngược lại, để làm sáng tỏ vấn đề trong tâm của người hỏi.

Wednesday, March 28, 2018

những dấu lặng

những dấu lặng

Chúng ta thường nghĩ rằng một người thành công, hay là một người có ích cho đời là một người rất bận rộn. Người ta thường nói thì giờ là vàng bạc, vì vậy lúc nào ta cũng phải biết tận dụng thi giờ của mình, không được hoang phí.  Nhưng có một nhà văn Trung Hoa, ông Lâm Ngữ Đường, nói rằng, "Thì giờ có ích lợi nhất khi nó không bị bắt dùng vào một việc gì hết. Thì giờ cũng được ví như khoảng trống trong một căn phòng."  Khoảng trống ấy đâu có sử dụng cho việc gì đâu, nhưng nó rất là cần thiết.

Wednesday, March 14, 2018

Tâm bi: rúng động nhưng không mềm yếu

Tâm bi: rúng động nhưng không mềm yếu

Nhiều năm trước đây, khi tôi sống ở Ấn độ và thực hành thiền tập tại Bồ đề Ðạo tràng, tôi có đi với một người bạn sang Calcutta ở vài hôm. Ðến giờ trở về, chúng tôi mới hay là mình sắp trễ giờ xe lửa. Chỉ có một cách duy nhất để ra ga kịp giờ là tìm một chiếc xe kéo. Xe kéo là một loại xe rất thông dụng ở Ấn độ. Tại những thành phố khác, xe kéo thường được kéo bằng xe đạp hoặc xe gắn máy, nhưng ở Calcutta xe được kéo bằng người chạy bộ. Mặc dù chúng tôi không thích ngồi trên xe để cho một người khác kéo, nhưng vì trễ giờ nên chúng tôi không còn có sự chọn lựa nào khác hơn.

Wednesday, March 7, 2018

Lòng thiền, hoa cúc nở

lòng thiền, hoa cúc nở

Mấy tháng trước, tôi có đọc câu chuyện của anh Joel Sartore kể lại bài học kinh nghiệm của đời mình.  Joel là một nhà nhiếp ảnh rất thành công và làm việc cho một tờ báo rất nổi tiếng là tờ National Geographics. 
    Cuộc đời của anh là một chuỗi dài những bận rộn, tiếp nối từ hết một công việc này sang công tác nọ. Công việc đã mang anh từ những bờ cát trắng xóa bọt biển vùng Gulf Coasts, đến miền tuyết lạnh Alaska, cho đến những chốn hoang vu của vùng đất mới…  Anh mang lại cho độc giả những tấm ảnh đẹp tuyệt vời, những mẩu truyện trung thực của đời sống hoang dã thiên nhiên.  Anh rất yêu thích và có thật nhiều hạnh phúc với công việc mình làm.

Wednesday, February 28, 2018

Tiếp nhận những gì có mặt

Tiếp nhận những gì có mặt

Mấy năm trước đây, tôi và Joseph Goldstein có đi sang Calcutta để thăm một trong những vị thầy của chúng tôi là bà Dipa Ma. Bà ta lúc ấy cũng đã lớn tuổi lắm rồi, nên chúng tôi cũng muốn sang thăm bà càng sớm càng tốt. Như bạn biết, mùa mưa ở Ấn độ rất là kinh khiếp. Ngày đầu tiên đến nơi, chúng tôi ghé thẳng sang nhà bà Dipa Ma và ở lại nơi đó một hôm. Bên ngoài trời mưa tầm tã. Nhưng sự vui mừng được gặp lại bà Dipa Ma khiến tôi không chú ý gì đến cơn mưa như thác đổ bên ngoài.

Monday, February 19, 2018

Sách mới: Thiền tập về thương yêu


Giới thiệu sách: Thiền tập về thương yêu
Nghệ thuật sống hạnh phúc

Lovingkindness. Sharon Salzberg

Người dịch: Nguyễn Duy Nhiên
Nhà xuất bản Sách Phương Nam


--- oOo ---

Wednesday, February 7, 2018

Nếu như có một ngày


nếu như có một ngày
Nếu như một ngày bạn cảm thấy mình muốn khóc...
Hãy gọi cho tôi
Tôi không hứa
Sẽ làm cho bạn cười vang
Nhưng tôi có thể khóc cùng với bạn

Nếu như một ngày bạn muốn bỏ chạy đi thật xa
Đừng ngại gọi cho tôi
Tôi không hứa rằng sẽ khuyên bạn đừng bỏ đi
Nhưng tôi có thể đi cùng với bạn