Showing posts with label an lạc. Show all posts
Showing posts with label an lạc. Show all posts

Tuesday, March 17, 2020

bước vào sự thinh lặng

bước vào sự thinh lặng

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Lại thêm cơn mưa ướt át luồn trong gió, thấm vào không gian làm mình cảm thấy lạnh hơn. Tối qua trời có gió thật lớn, tôi nghe tiếng lá ào ạt nổi lên từng đợt ngoài sân, gió lùa ập mạnh vào khung cửa sổ. Sáng bước ra ngoài, sân nhà đêm trước phủ đầy lá, giờ sạch không! Khu rừng nhỏ sáng nay cũng đã rụng gần hết lá.
    Vào những ngày được nghỉ, chúng ta thường có thì giờ dành riêng cho chính mình. Nhưng bạn biết không, giữa một cuộc sống quen với những bận rộn và vội vã, đôi khi có dịp ngồi yên lại, dường như người ta lại cảm thấy rất xa lạ trước sự có mặt của một không gian lắng yên.

Thursday, November 22, 2018

nuôi dưỡng một bình yên

nuôi dưỡng một bình yên


Ngày hôm nay, trời nắng trôi về trong một không gian xanh lơ, nằm im trên một cụm mây trắng. Sáng nay, tôi thấy thiếu bình yên, nhưng ngoài kia cửa sổ, chim vẫn hót ca, mặt trời vẫn ươm hong những hạt sương trên một chiếc lá xanh. Tôi biết sự có mặt của những muộn phiền, trôi dạt về từ những khổ đau từ vô thủy. Có một giọt nắng đong đưa trên chiếc lá, rơi xuống đất vụn vỡ thành những mảnh thủy tinh nho nhỏ. Tôi đem muộn phiền ra hong khô dưới trời, cho gió nhẹ thổi tan làm cát bụi đi luân hồi trong vũ trụ.

Wednesday, February 7, 2018

Nếu như có một ngày


nếu như có một ngày
Nếu như một ngày bạn cảm thấy mình muốn khóc...
Hãy gọi cho tôi
Tôi không hứa
Sẽ làm cho bạn cười vang
Nhưng tôi có thể khóc cùng với bạn

Nếu như một ngày bạn muốn bỏ chạy đi thật xa
Đừng ngại gọi cho tôi
Tôi không hứa rằng sẽ khuyên bạn đừng bỏ đi
Nhưng tôi có thể đi cùng với bạn


Tuesday, November 26, 2013

có thấy gì không?

có thấy gì không?

Tôi nhớ trong kinh kể lại sau khi thành đạo dưới cội bồ đề, đức Phật đã do dự không muốn đi truyền dạy, vì nghĩ rằng có lẽ sẽ ít ai hiểu được con đường giải thoát mà Ngài vừa tìm ra.  Ngày xưa tôi nghĩ, có lẽ đức Phật do dự là vì giáo lý của Ngài quá uyên thâm, với những lý Bát nhã, Trung quán, tánh Không, hay Bất nhị… thâm sâu quá, nên chắc khó ai có thể hiểu thấu được.

Sunday, December 23, 2012

o Ai sẽ lo cho ta?

Ai sẽ lo cho ta?


Có một lần, Phật đi dạo vào nơi cư trú của các Thầy để quan sát.  Phật thấy một thầy đang nằm một mình trong phòng dưới đất với cơn bệnh kiết lỵ (dysentery) rất nặng.  Vị thầy ấy nằm trên chính phân và nước tiểu của mình.  Phật hỏi các huynh đệ khác đâu, sao không có ai săn sóc cho thầy?  Vị thầy trả lời rằng vì ông không giúp ích gì được cho ai, nên họ đã bỏ đi và để cho ông một mình đối phó với cơn bệnh của mình.

Thursday, November 22, 2012

o nước suối vẫn thơm

Nước suối vẫn thơm

Tạp chí Phật học Tricycle Magazine số mùa thu năm nay có đăng một bài viết của bà Linda Heuman, một biên tập viên của báo.  Bà Heuman viết về một câu hỏi của bà trong một khóa tu, xin trích dịch lại đại ý của bài chia sẻ như sau:

 “Mùa hè năm 2010, tôi có tham dự một khóa tu Dzogchen tại trung tâm Garrison Institute do thầy tôi, một vị lạt ma Tây tạng nổi tiếng, hướng dẫn.  Ban ngày ông ban pháp thoại và vào buổi tối chương trình được nhường lại cho những vị giáo sư chuyên môn, các học giả uy tín cũng có tham dự trong khóa tu, thuyết giảng.