Friday, July 31, 2020

trăng xưa...

trăng xưa...


Vậy là đêm trung thu đã qua đi. Lại một lần trăng tròn rồi sẽ dần khuyết. Đêm Trung Thu. Treo một chiếc lồng đèn giấy lên cây hoa Ngọc Lan trước cửa nhà. Chiếc lồng đèn có lẽ được em gái mua ở một tiệm người Tàu. Bánh Trung Thu thì bày bán ở nhiều nơi (tiệm Việt và Tàu).
    Lạ một điều là đã thử nhiều ...hộp với nhiều nhãn hiệu khác nhau nhưng sao không thấy ngon như ăn bánh Trung Thu ngay trên quê nhà. Không thấy ngon dù đã cầu kỳ pha mấy ấm trà Long Tỉnh - Có lẽ vì là trăng viễn xứ chăng?

Tuesday, July 28, 2020

năm yếu tố hoàn hảo

năm yếu tố hoàn hảo

Thiền sư Đạo Nguyên của thế kỷ thứ 13, vị tổ của dòng thiền Tào Động ở Nhật bản, có lần được một người học trò hỏi rằng, "Thầy sẽ làm gì nếu Thầy bị vướng vào một cuộc tranh cãi? Thầy có cố gắng để thắng cuộc tranh luận ấy không, hay là Thầy sẽ nhượng bộ, mặc dù biết rằng mình là đúng?" Thiền sư Đạo Nguyên đáp, "Ta không cần phải chọn một trong hai điều ấy. Chỉ cần ta không quan tâm và thiết tha đến nó nữa, thì tự nhiên sự tranh cãi sẽ mất đi năng lượng."

Monday, July 20, 2020

đơn giản

đơn giản

Trong tôi bao giờ cũng có một sự thúc đẩy muốn dồn nhét thêm một điều này hoặc việc nọ vào trong giây phút hiện tại. Chỉ cần gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, ghé lại thêm một chỗ này thôi trên đường đi đến chỗ kia. Cho dù có ngược đường đi chăng nữa cũng mặc kệ...
Sự bận rộn đánh mất giây phút hiện tại
Tôi đã học cách nhận diện được những cảm xúc thúc đẩy này, và bớt tin vào chúng hơn. Tôi tập cách từ chối chúng. Ðôi khi tôi bắt gặp mình đang ngồi ăn sáng, trong khi mắt dính chặt vào hộp bánh, đọc đi đọc lại có lẽ hằng trăm lần bảng liệt kê những chi tiết về dinh dưỡng, hoặc tờ quảng cáo những đồ tặng của một công ty thực phẩm. Sự lôi cuốn này không cần biết là nó đang tiếp nhận những gì, hễ nó được thoả mãn là đủ rồi. Những tờ báo cũng có một sự hấp dẫn rất đặc biệt, hoặc là sách quảng cáo, hay bất cứ những gì chung quanh mà ánh mắt tôi có thể bắt gặp.

Thursday, July 16, 2020

hoa nở bên hàng giậu

Hoa nở bên hàng giậu

Basho là một nhà thơ rất nổi tiếng của Nhật bản vào thế kỷ 17. Những bài thơ haiku của ông đượm màu sắc của thiên nhiên và nhân sinh. Ông có một cái nhìn rất sâu sắc về vẻ đẹp tự nhiên của đất trời, của cảnh vật chung quanh. Đối với ông không có vật gì là bình thường hay tầm thường hết. Những bài thơ hài cú của Basho, thường nói về những sự việc rất đơn sơ, mộc mạc, ta gặp thường ngày. Nhưng dường như trong cái đơn sơ tự nhiên đó ta bắt gặp được một điều gì rất nhiệm mầu, hiện hữu trong một thực tại trống không và thinh lặng.

Monday, July 13, 2020

chỉ trong một chớp mắt

chỉ trong một chớp mắt

Trong Đạo Đức Kinh, Lão tử viết: “thiên lý chi hành, thuỷ ư túc hạ”, hành trình đi xa ngàn dặm bắt đầu bằng bước chân thứ nhất. Trên con đường tu học cũng thế, khổ đau có thể sâu dày nhưng sự chuyển hóa cũng bắt đầu bằng một ý thức sáng tỏ. Và theo ông Andrew Olendzki thì đức Phật còn dạy rằng, hành trình từ khổ đau đến hạnh phúc của ta cũng có thể được vượt qua chỉ trong một chớp mắt. Chỉ cần chúng ta biết thay đổi thái độ và cái nhìn của mình một chút thôi. Xin mời bạn lắng nghe những chia sẻ dưới đây của ông.

Thursday, July 9, 2020

cuộc đời có mặt để thay đổi ta

cuộc đời có mặt để thay đổi ta

Giả sử như có một người ngồi trên một chuyến xe lửa đi từ một nơi này đến nơi nọ.
    Và nếu như có một lúc người ấy cảm thấy con đường đi gặp nhiều gập ghềnh và khó khăn, anh ta muốn đổi hướng cho chuyến xe của mình đi ngược trở lại. Chiếc xe lửa đang chạy từ đông sang tây, ta muốn quay trở lại để đi từ tây sang đông. Ta nghĩ rằng nếu như hạnh phúc không có ở con đường sang hướng tây, thì có lẽ nó sẽ có mặt ở con đường sang hướng đông.

Monday, July 6, 2020

Đức Phật cảm xúc

Đức Phật cảm xúc

Tôi nhớ một lần, vài năm trước đây, ngồi trong phòng của vị bác sĩ phân tâm học của tôi, tôi kể cho ông ta nghe về một cuộc gây gổ xảy ra giữa tôi với một người rất thân. Tôi không còn nhớ rõ chi tiết, nhưng hình như lần đó tôi có làm một việc gì mà người ấy rất giận, nhưng đối với tôi thì sự nóng nảy của cô ta là hoàn toàn vô lý và không chính đáng chút nào hết. Và trong lúc kể lại câu chuyện ấy, chính tôi cũng vẫn còn đang tức giận.
    "Trong những trường hợp như vậy thì tôi chỉ có thể cố gắng thương yêu người ấy nhiều hơn thôi," Tôi nói với một giọng than trách, rút kinh nghiệm từ những năm tháng thiền tập, tâm từ, và thật lòng muốn thoát ra khỏi được nỗi sân hận đang hành hạ mình.

Thursday, July 2, 2020

có thể buông bỏ được

có thể buông bỏ được

Có câu chuyện về một người nọ kể cho những người bạn mình nghe một câu truyện vui, khi nghe xong ai cũng đều bật cười. Rồi anh nói muốn kể thêm một câu truyện vui nữa, nhưng anh lặp lại cũng cùng câu truyện ấy, và chỉ có vài người cười. Xong, anh tiếp tục kể lại một lần nữa, lần này thì ai cũng im lặng. Đến khi anh lặp lại thêm lần nữa thì bắt đầu có nhiều người lộ vẻ khó chịu và bực mình.