Vị thầy có mặt trong mọi hoàn cảnh
Ông Joseph Goldtein chia sẻ, trong thời gian tu tập ở Ấn độ, ông sống trong một chiếc cốc nhỏ, chiều ngang chừng 6 bộ (feet) và chiều dài 7 bộ. Cánh cửa ra vào ngôi cốc của ông chỉ là một tấm màn che mỏng.
Mỗi ngày trong khi ngồi thiền trên giường, có một
con mèo không biết ở đâu lang thang đi vào, và rồi nó leo lên nằm gọn trong
lòng của ông. Ông phải đứng dậy ẳm con mèo ấy và thả nó ra ngoài. Nhưng chỉ
chừng vài phút sau, nó cũng đi vào trở lại và leo lên lòng của
ông.
Ông có cảm tưởng như ông với con mèo, dường như là
cả hai đang cùng múa với nhau theo một vũ điệu nào đó vậy. Ông mang thả nó
ra ngoài, và rồi nó leo trở lại vào trong lòng. Và sự việc cứ tiếp tục lặp
đi lặp lại như vậy mãi.
Ông đem nó bỏ ra ngoài là vì mình đang ngồi thiền,
đang cố gắng công phu để được giác ngộ. Nhưng con mèo ấy cứ tiếp tục quay
trở lại phá rối sự thực tập của ông.
Và càng lúc ông lại càng cảm thấy bực mình và rất
khó chịu vì sự lì lợm của con mèo này. Cuối cùng, sau hơn một giờ rưỡi đồng
hồ mang nó trở ra và nó lại quay trở vào, ông phải đầu hàng! Ông
chấp nhận! Không còn biết cách nào khác để làm nữa hết. Cánh cửa ra vào
chỉ là một tấm màn, ông không thể nào đóng lại được.
Ông ngồi xuống thiền, và một chút sau con mèo lại
thong thả đi vào và leo vào lòng của ông. Nhưng ông không thèm
làm gì hết. Buông bỏ hết! Ông chấp nhận nó như một phần của buổi ngồi thiền,
một phần công phu của mình. Chỉ chừng vài phút sau, con mèo từ từ đứng dậy
và nó bỏ đi ra ngoài. Và lúc ấy ông chợt ý thức rằng, những vị thầy của ta
đang có mặt trong tất cả mọi hoàn cảnh!
― Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên











