Wednesday, June 19, 2019

Chỉ có một Pháp

Chỉ có một Pháp

Hỏi:  Lý do gì đã đưa ông đến việc viết quyển sách gần đây "Chỉ Có Một Pháp", (One Dharma) ?
Joseph Goldstein:  Lý do thúc đẩy là vì tôi có một kinh nghiệm tu học với nhiều vị thầy thuộc các trường phái Phật giáo khác nhau, cũng như những dòng phái khác biệt trong các truyền thống như là Nguyên Thuỷ (Theravada), thiền Zen, và Tây tạng. Tôi nhận thấy rằng những giáo pháp và những điều các vị thầy giảng dạy rất khác nhau, và thường khi lại là trái ngược nhau, về những vấn đề như là tự tánh của tâm, tự tánh của ý thức và giải thoát. Vì vậy mà nhiều khi tôi không biết là mình phải hành xử như thế nào, khi những vị thầy mà tôi kính trọng nhất lại nói trái nghịch nhau về những vấn đề mà tôi cho là chủ yếu nhất.

Monday, June 17, 2019

Tìm người ở ẩn, không gặp

Tìm người ở ẩn, không gặp


Tầm ẩn giả bất ngộ
Tùng hạ vấn đồng tử
Ngôn sư thái dược khứ.
Chỉ tại thử sơn trung,
Vân thâm bất kiến xứ.
Giả Đảo

Dưới thông hỏi chú tiểu đồng,
Thưa: “Thầy hái thuốc nên không có nhà.
Thầy đi quanh núi không xa,
Mây mù che khuất biết là nơi đâu.”
Chi Điền dịch

Bên cội tùng, chú bảo
"Thầy vừa đi hái thuốc
Chỉ tại núi này thôi
Mây mù không thấy được"
Nhất Hạnh dịch


Wednesday, June 12, 2019

Xin lắng nghe tôi

Xin lắng nghe tôi

Biết lắng nghe là một phương pháp tu học có năng lượng chuyển hóa nhiệm mầu. Thật ra, khi ta ngồi lắng nghe một người bạn chia sẻ một khó khăn hay muộn phiền nào đó, ta cũng chỉ làm phương tiện để giúp người bạn ấy quay nhìn lại chính họ mà thôi.  Điều mà ta có thể đóng góp cho người bạn là sự thinh lặng và tấm lòng rộng mở, không phê phán của chính mình.
    Xin chia sẻ với bạn bài thơ dưới đây, When I ask you to listen, không biết tên tác giả. Tôi nghĩ, bài thơ không phải chỉ muốn nói với người đang lắng nghe, mà cũng muốn nhắn nhủ với người đang cần được lắng nghe. Vì thật ra, chúng ta không cần tìm một câu trả lời nào, chúng ta chỉ cần một sự tĩnh lặng để có thể lắng nghe nhau trọn vẹn hơn mà thôi.

Saturday, June 8, 2019

Mắt ngắm trăng được nghỉ


Mùa này vào cuối thu, trời lạnh, và dường như lá rơi nhiều nhất là vào tháng này, khi trời có nhiều mưa. Vào những chiều lộng gió, ngàn chiếc lá bay theo những hạt mưa rơi tất tả mù trời. Có hôm ngồi trong phòng đọc sách, loáng thoáng bóng lá bay đầy bên ngoài cửa sổ mà tôi giật mình ngỡ tuyết đang rơi. Trời thu bên này rất đẹp! Đi trên con đường ngập gió với một không gian đầy màu sắc bay, dễ khiến ta liên tưởng đến cuộc sống của mình giữa những biến đổi của cuộc đời.

Wednesday, June 5, 2019

Đi tìm một trái ớt ngọt

Đi tìm một trái ớt ngọt

Một trong những câu truyện mà tôi thích nhất là câu truyện của ông Nasrudin, một tu sĩ Sufi. Một hôm, người ta thấy ông Nasrudin ra ngồi ở giữa chợ, nước mắt và nước mũi chảy ròng ròng, và trước mặt ông là một giỏ ớt thật to. Ông cứ đều đặn đưa tay vào giỏ lựa một trái ớt bỏ vào miệng nhai, rồi ông lại khóc than kêu lên thật to mà không kềm chế được.
    Những người đi ngang qua thấy vậy ghé lại hỏi, "Nasrudin, ông làm gì thế, ông có điên không vậy?"  Nước mắt mũi vẫn tuông chảy, ông nói giọng thều thào, "Tôi cứ muốn ăn những trái ớt này, vì hy vọng rồi sẽ tìm được một trái ớt ngọt."