Monday, November 8, 2021

Đến rồi lại thấy không gì khác

Đến rồi lại thấy không gì khác


Lúc mà ta không còn ý niệm về sự thành đạt trong việc mình làm, đó mới thật sự là thực hành.

Trong sự tu tập chúng ta làm nhưng không với một mục đích nào hết. Có thể chúng ta cảm nhận rằng mình đang làm một việc gì đó quan trọng, nhưng thật ra nó chỉ là một biểu hiện tự tánh của ta, nó đáp ứng với một ước vọng sâu kín nhất trong ta.

    Nhưng ngày nào ta còn nghĩ rằng mình tu tập với mục đích để trải nghiệm một điều gì đó đặc biệt, thì sự tu tập ấy vẫn chưa được trọn vẹn.

    Nếu bạn cứ tiếp tục đơn giản thực tập mỗi ngày, bạn sẽ đạt được một số điều kỳ diệu. Trước khi bạn đạt được thì chúng là những gì kỳ diệu lắm, nhưng sau khi bạn có rồi thì chẳng có gì là đặc biệt hết, vì tất cả cũng chỉ là một phần của bạn mà thôi. 

    Ở Trung Hoa có một bài thơ viết,

Lô sơn yên tỏa Triết giang triều,
Vị đáo sanh tiền hận bất tiêu.
Đáo đắc hoàn lai vô biệt sự
Lô sơn yên tỏa Triết giang triều

Khói tỏa Lô sơn, sóng Triết giang,
Khi chưa đến đó, những mơ màng.
Đến rồi lại thấy không gì khác
Khói tỏa Lô sơn, sóng Triết giang

    Người ta nghĩ rằng nhìn những rặng núi cao có mây bay trong khe núi, nhìn nước phủ ngập đến chân trời chắc là cảnh vật nhiệm mầu lắm. Nhưng nếu bạn đến, bạn sẽ thấy chỉ là núi và nước.Thế thôi! Sự thật thì có gì là kỳ diệu đâu!

    Phật tánh chỉ là một tên gọi khác cho thực tánh của mình. Vì vậy, mặc dù chúng ta không làm gì hết mà thật sự là đang làm. Chúng ta tự biểu hiện chính mình. Ánh mắt của ta, giọng nói của ta, cách hành xử của ta đều biểu lộ ra thực tánh của mình. 

    Điều quan trọng là ta biểu hiện nó ra bằng một lối giản dị và tương xứng nhất, và biết trân quý những điều nhỏ nhặt nhất. Và chừng ấy ta sẽ thấy được Phật tánh trong tất cả mọi sự vật, cho dù chúng tầm thường đến đâu.

— Shunryu Suzuki

Duy Nhiên dịch


free hit counter

No comments: