Muốn có hạnh phúc, chúng ta phải biết tiếp xúc với sự sống của mình.
Nhưng chúng ta cũng có thể đặt câu hỏi là sự sống của mình được làm bằng những gì? Nếu nhìn cho sâu sắc, ta sẽ thấy rằng cuộc đời của ta thật ra không phải được làm bằng những sự kiện gì lớn lao, to tát như là sinh nhật, ra trường, lập gia đình, hoặc những thành đạt của mình… mà chúng chỉ được làm bằng những buổi sáng, buổi trưa, buổi tối, những người bạn, người thân của mình, bằng con đường nhỏ mình đi, bằng những giọt mưa, những sợi nắng... Và nếu như ta không tiếp xúc với những sự kiện nhỏ ấy, thì làm sao ta có thể thật sự sống được, có hạnh phúc được!
Tôi nhớ có ai nói rằng, You are not able to enjoy life because you are not able to enjoy the things
in life. Ta không thể sống vui, nếu như ta không thể vui sống với những gì ta
có! Sự thật đơn giản là như vậy. Cuộc sống của ta là gì, thật ra nó
được làm bằng những cái nhỏ ấy. Trên con đường đời của ta đi, chúng là những
đóa hoa, những hạt sỏi, những ngọn cỏ, những chiếc lá của bốn mùa... mà ta chỉ
có dịp gặp một lần trên con đường mình qua. Chúng tuy không quan trọng
nhưng chúng chính là cuộc đời của ta, giúp ta tiếp xúc với sự sống, với hạnh
phúc đang có mặt chung quanh mình.
Ðiều ấy có nghĩa, hạnh phúc không phải là những gì chúng ta cần phải lao công, tìm kiếm, mà thật ra chúng ta chỉ cần dừng lại và nhận diện mà thôi. Mặt trời bình minh cũng đẹp, hoàng hôn cũng đẹp, và một chiếc lá, một cọng cỏ cũng đẹp. Trăng rằm mười sáu đẹp, mà một ngọn nến nhỏ lập lòe trong đêm cũng đẹp...
Trong cuộc đời này không có gì là tầm thường hết. Thiên nhiên là một phép lạ, mà thật ra mỗi người chúng ta cũng là một sự kiện nhiệm mầu nữa. Chúng ta ai cũng có khả năng hiểu biết và thương yêu, ai cũng có thể sống hạnh phúc, và ai cũng có thể làm cho người chung quanh mình bớt khổ đau hơn.
Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên
No comments:
Post a Comment