Thursday, April 25, 2024

nguyên vẹn cuộc đời





Sáng nay thức dậy, tôi thấy trên đầu mình có mặt trời
Tôi thấy ngập ngừng trên màu lá tiếng chân tôi
Giữa một ngày mưa, tôi chợt thấy những thay đổi gọi mời
Tôi thấy chung quanh tôi một cuộc đời đang mới

Tôi thấy nắng đong đưa trong trăm ngàn màu lá
Tôi thấy cuộc hội tụ nào rồi cũng vội vàng qua
Tôi thấy ngày mưa về ngang qua những phố xa
Tôi thấy những ngày quen bỗng là năm tháng lạ

Tôi thấy trong mỗi cuộc chia ly là một lần hội ngộ
Trong mỗi hoàng hôn là ấm áp một bình minh
Buổi ra đi bỗng chợt thấy đã quay về
Trong giọt nước mắt tôi thấy có tiếng cười giòn giã

Tôi thấy trong khổ đau xưa có chút gì ngọt lịm
Tôi thấy cuộc đời dầu chìm nổi vẫn lặng im
Vẫn lang thang theo những vết chân chim
Tôi thấy trong những tan vỡ xưa có chứa chan tình thương mới

Tôi thấy tôi đổi thay trong những người bạn xưa
Tôi thấy mình hạnh phúc cũng đủ vừa
Trong vạt nắng tôi thấy có những chiều mưa
Trong một áng mây trôi tôi thấy có trăm nghìn khung trời cũ

Tôi thấy bạn bè gần gũi hơn sau lần vẫy tay chào
Tôi thấy cuộc đời yên giữa sóng gió lao xao
Tôi thấy dầu có ra đi cũng chẳng đến một nơi nào
Tôi thấy trong tiếng rong rêu có chiều xưa về nương náu

Buổi sáng nay tôi thấy có mặt trời
Ở trong tôi có mặt những nụ cười
Ý chưa khơi, lời không nói, cũng đã hiểu rồi
Dòng sông quê cũ, tôi thấy hạnh phúc ấy vẫn ngàn đời còn nguyên vẹn

 Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên








free hit counter

2 comments:

ThyTran21 said...

Ua cha, tham thia qua chu oi.
Su that cua cuoc song sao ky la vay ha chu?!

nguyenlambotat@gmail.com said...

Đã nghe giọng đọc dịu dàng ấy với những lời êm mát ấy vài lần rồi. Lần này nghe lại, rộn ràng những xúc cảm tươi mới. Hình ảnh quá đẹp. Ý nghĩa sâu sắc như thổi làn gió mát an lành đến người đọc người nghe. Cám ơn anh Nguyễn Duy Nhiên một lần nữa về những nhắc nhở theo tinh thần Kinh Hoa Nghiêm. Vâng. Cuộc đời quá đẹp. Thấy ta- hạt bụi nhỏ nhoi trong thiên hà rộng lớn. Tự nhiên lại nhớ đến một bài thơ ngắn của một người bạn cũ - Nguyễn Hướng Dương. "cám ơn nỗi khổ niềm đau. Đã cho ta biết nhiệm mầu rác- hoa. Biết bao nguy khốn đi qua. Sáng nay chợt thấy chói lòa ánh dương." (Đứng Dậy và Bước Đi-Tập Tự Truyện)