chiếu soi người vô sự
Ta ngồi yên với những gì đang có mặt, đôi khi đó là sự an vui, một niềm hạnh
phúc, và đôi khi đó cũng có thể là những lo âu hay phiền muộn. Nhưng nếu như
ta biết sống trọn vẹn hoàn toàn với thực tại ấy thì tất cả vẫn là một mùa
xuân.
Sống trọn vẹn ở đây là một thái độ buông thư và buông xả, để mình thấy được những gì đang thật sự xảy ra. Với một cái nhìn trong sáng, tự nó sẽ mang lại cho ta một sự tĩnh lặng và bình an. Ngồi yên để trở lại với một mùa xuân tự nhiên, để ta thật sự có mặt với tất cả, mà không hề có thêm một sự kiếm tìm nào khác.
Ngồi yên với niềm vui, hạnh phúc thì bao giờ cũng dễ
phải không bạn, nhưng làm sao ta có thể trở về khi chung quanh mình là những
phiền muộn và lo âu! Nhưng bạn biết không, thật ra ngoài kia có mây ngàn, gió
núi, có rừng xanh lá, có suối nước đổ bên con thác nhỏ… nhưng làm gì có một
mùa xuân hay hạnh phúc nào đó mà ta cứ bôn ba tìm kiếm? Mời bạn hãy cởi đôi
dép cỏ để lại ngoài thềm, và bước trở về căn nhà xưa cũ của mình.
Ta chỉ cần biết buông thả để tiếp xúc với mùa xuân
đang có mặt. Buông xả đi những mong cầu của mình. Mà thật ra, nếu như hoa
không nở, hương thơm chưa ngát, thì đó cũng vẫn là mùa xuân. Một mùa xuân
trong tâm với một cái thấy trong sáng. Mùa xuân là một thực tại bình thường
trong bây giờ và ở đây. Chứ mình lại còn lang thang đi tìm kiếm một ý niệm về
mùa xuân nào khác nữa đây bạn hả?
Đêm nay, tôi không biết nếu như trời có nhiều mây hay có cơn mưa nào bất chợt
kéo ngang qua đây không? Nhưng tôi biết chắc rằng, vầng trăng xưa bao giờ cũng
vẫn là trong sáng. Cũng như mùa xuân bao giờ cũng đang có mặt, và lúc nào
cũng đã là hoàn hảo.
Nguyệt vô sự chiếu nhân vô sự,
Thủy hữu thu hàm thiên hữu thu.
Trần
Thánh Tông
Trăng vô sự,
chiếu soi người vô sự.
Nước làn thu,
chứa cả một trời thu
— Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên
No comments:
Post a Comment