Tôi nghĩ, một trong những nguyên nhân khổ đau trong cuộc đời là vì ta muốn sự việc xảy ra theo sự mong cầu của mình. Hễ việc hợp theo ý thì ta cảm thấy hạnh phúc, thấy đời đẹp, và ngược lại thì ta thấy phiền muộn, bi quan.
Nhưng có điều là nhiều khi chúng ta cũng không biết là mình thật sự muốn gì nữa! Hôm nay có thể là như vầy, và rồi ngày mai ta lại có những mong muốn khác. Nhiều khi cái mà ta tưởng là mình muốn đó, cũng chưa chắc thật sự là cái mà ta mong cầu. Khi có được nó rồi, tâm hồn ta vẫn cảm thấy thiếu thốn, trống trải!
Tôi nghĩ, có những lúc ta cần ngồi yên lại và tự hỏi "Con đường của mình đang đi là như thế nào?" Và ta cũng đừng vội tìm câu trả lời. Trong nhà Thiền có nói về công án, đó là những vấn đề mà ta không thể dùng suy luận, lý trí để trả lời được, ta phải biết ôm ấp, phải sống, phải đi và thở với vấn đề ấy. Vì câu hỏi quan trọng hơn câu trả lời.
Thật ra thì con đường của ta đi cũng chính là cuộc sống mà ta đang sống bây giờ đây! Khổ đau hay hạnh phúc gì thì đó cũng chính là con đường của ta đã và đang có mặt. Ta đừng bao giờ nghĩ rằng, chỉ vì mình muốn hạnh phúc mà con đường ta đi sẽ là hạnh phúc! Vì ta có thật sự biết là mình muốn gì không? Tôi thường lấy đó làm một công án cho mình. Con Ðường của ta đang đi là gì? Và đừng trả lời bằng lý trí, mà hãy bằng con tim, bằng sự thinh lặng.
Và khi ta khám phá được rằng, con đường của mình thật ra cũng chính là sự sống của ta trong giờ phút này, những gì mình đang trải nghiệm, thì ta sẽ không làm gì khác hơn là mở lòng ra, và sống cho trọn vẹn và chân thật với những gì đang có mặt. Cho dù bất cứ đó là gì!
Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên
No comments:
Post a Comment