Ta không thể nào chuẩn bị trước
Tôi nghĩ có lẽ trong cuộc sống này cũng vậy, chúng ta sẽ không bao giờ có thể thật sự chuẩn bị trước được cho một việc gì. Ta nghĩ mình có thể tập luyện để sẵn sàng đối diện với một mất mát, một hạnh phúc hoặc khổ đau nào đó.
Nhưng thật ra ta chỉ có thể tiếp xúc với sự sống khi nó đang xảy ra mà thôi. Bằng một thái độ rộng mở và chấp nhận.
Nhưng bạn cũng đừng nghĩ rằng đó là một thái độ buông xuôi. Chấp nhận không phải là một thái độ dửng dưng, sao cũng được, mà là biết xả buông những toan tính và chấp trước, để mình có thể kinh nghiệm, và hiểu sâu sắc được những gì đang thật sự xảy ra.
Tout comprendre c’est tout pardoner. Hiểu hết
tất cả thì ta sẽ tha thứ hết tất cả. Mà tha thứ cũng là một sự buông xả. Ta sẽ
tha thứ cho những lỗi lầm của mình, những khó khăn, và ngay cả những muộn
phiền của ta nữa. Để cho một hạnh phúc trong sáng được phép có mặt.
Tôi nghĩ, thiền quán là một thái độ chấp nhận sâu sắc.
Chúng ta có thể ví đó như là tự soi mình vào một tấm gương vậy. Nếu ta biết
chấp nhận thì tấm gương sẽ làm hết mọi việc cho ta. Nó giúp ta thấy được những
kinh nghiệm nào đang có mặt trong giây phút này, thân ta, cảm thọ ta, những gì
đang xảy ra trong thân tâm mình. Và khi ta thấy rõ được những điều ấy, thì
những gì mình cần làm sẽ biểu hiện tự nhiên thôi.
Nhà tâm lý học Carl Rogers nói: "Có một điều nghe rất là lạ lùng và mâu thuẫn, nhưng đó là một sự thật, là khi ta chấp nhận được mình như chính ta là, thì lúc đó ta mới có thể thay đổi. The curious paradox is that when I accept myself just as I am, then I can change." Cũng có nghĩa là, sẽ không có gì thay đổi, nếu như ta không chịu nhìn lại để thấy rõ được chính mình.
— Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên
2 comments:
Chúng ta cùng nhau trên một hướng về phía trước.. Happy New đến Anh và Gia Đình.
Hay quá anh 👌🙏, Cảm ơn anh rất bận rộn viết bài nhắc nhở. Chúc anh luôn an lành!
Post a Comment