muộn phiền không phủi cũng rơi
Thiền sư Lâm Tế viết, "Chúng ta không thể nào giải quyết được những vấn đề của quá khứ, trừ khi qua sự liên hệ với hoàn cảnh hiện tại. Lúc cần thay đồ thì ta mặc áo vào, đến khi cần lên đường thì ta bước ra đi. Có vậy thôi!"
Ta chỉ có thể giải quyết được những vấn đề của quá khứ, hoặc chăm sóc cho các dự án ở tương lai, qua sự ứng xử của mình ngay trong giờ phút này. Và thật ra ta cũng không cần làm một việc gì phi thường, chỉ cần lắng nghe và quan sát những gì đang có mặt trong thân tâm ta khi tiếp xúc với chung quanh.
Lắng nghe, quan sát không phải để ta tìm kiếm một tuệ
giác hay một giải pháp nào đó, mà là biết nhận diện để tự khám phá ra những
gì đang có mặt ngay ở nơi mình.
Những khi ta có vấn đề với người thân, khi cảm thấy
bất an, đối diện với một khó khăn, hay trong lúc lo sợ và bối rối… ta hãy
quay nhìn lại những gì đang xảy ra một cách trung thực, với một tâm không
can thiệp. Được bấy nhiêu thôi vấn đề cũng sẽ tự nó được chuyển hóa nhiều
rồi, nhờ ta biết thôi không còn dựng lên, và tự nhốt mình vào những bức
tường của mong cầu và thành kiến nữa.
Thật ra vấn đề không phải là ta nên giải quyết như
thế nào, mà quan trọng là ta có thấy rõ lại chính mình trong thực tại này
không. Thấy đúng rồi thì mình mới có thể làm đúng được. Đôi khi chúng chỉ
đơn giản như là mặc một chiếc áo, uống một tách cà phê, ngồi chờ một chuyến
xe, bước đi trên con đường nhỏ… nhưng ta sống thật trọn vẹn với việc mình
làm.
Và ta sẽ khám phá ra rằng, thật ra mình không cần
làm gì hết, muộn phiền tự nó cũng rụng rơi. Cuộc sống này đang là biểu hiện
của những trang kinh, cho ta đọc. Bạn hãy buông ra đi, mỉm cười đi, cứ an vui và nhìn xem những đóa hoa vẫn
thảnh thơi, tự tại đến đi, và nhàn sinh theo bốn mùa…
Niềm vui thư thái cười tươi với mình
Đất trời trăm vạn thư kinh
Ngắm xem hoa có nhàn sinh bốn mùa.
Minh Đức Triều
Tâm Ảnh
— Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên
No comments:
Post a Comment